Cuộc cách mạng mới trong quân sự là một quá trình toàn cầu hoá nổi bật. Dưới tác động của các thành tựu khoa học – kỹ thuật và khoa học – công nghệ nói chung, trong lĩnh vực quân sự nói riêng, cuộc cách mạng mới trong quân sự đã ra đời vào cuối thế kỷ XX, phát triển mạnh trong đầu thế kỷ XXI, trở thành một quá trình toàn cầu. Cuộc cách mạng mới trong quân sự vừa là động lực, vừa là hệ quả của hoạt động quân sự của tất cả các quốc gia. Ở những mức độ khác nhau, đến sớm hơn hay muộn hơn, cuộc cách mạng mới trong quân sự là một quy luật tất yếu, có tác dụng thay đổi căn bản chiến lược quân sự, tổ chức quân đội, phương thức tác chiến và phương thức bảo đảm.
Các giai đoạn phát triển của Cuộc cách mạng quân sự mới
Cuộc cách mạng mới trong quân sự có thể phát triển qua hai giai đoạn.
Giai đoạn thấp
Giai đoạn thấp, bắt đầu từ thập niên 1990 đến khoảng năm 2020. Trong giai đoạn này chủ yếu hình thành các yếu tố quân sự và hệ thống quân sự mới với các nội dung cải cách, đổi mới hệ thống quân sự cũ, hình thành các yếu tố quân sự mới, phát triển trang bị vũ khí mới, xây dựng lý luận quân sự mới, thử nghiệm biên chế tổ chức và thể chế mới, sáng tạo phương pháp tác chiến mới.
Giai đoạn cao
Giai đoạn cao từ năm 2020 đến khoảng giữa thế kỷ XXI. Đây là giai đoạn hình thành và phát triển hệ thống quân sự mới nhằm thay thế hệ thống quân sự cũ, thực hiện cuộc cách mạng có tính hệ thống trong lĩnh vực quân sự. Cuộc cách mạng mới trong quân sự có ba nội dung cơ bản là cách mạng khoa học – kỹ thuật quân sự, cách mạng lý luận quân sự và cách mạng về tổ chức quân sự, nhưng phát triển không đồng bộ và không đồng đều ở các nước. Những nước có thực lực kinh tế kỹ thuật và quân sự ở mức thấp cũng có thể tranh thủ các cơ hội thuận lợi, các thế mạnh và ưu thế của riêng mình để phát triển bằng hình thức và bước đi phù hợp.